Chúng ta đến với nhau bằng tình yêu,ồngbiếtkhôngemcôđơnlắarina hashimoto vậy mà theo năm tháng, mọi thứ đã nguội lạnh. Anh là bộ đội, em là kế toán. Ai cũng nói chúng ta là một gia đình hoàn hảo. Nhưng anh biết không, hơn một lần em nghĩ đến ly hôn. Anh cứ mải miết với những cuộc vui, bỏ mặc mình em vật lộn với cuộc sống, hôn nhân, con cái, công việc,... Em nản lắm rồi. Từ lâu rồi chúng ta không còn tiếng nói chung, về đến nhà, anh chỉ lo bù khú bạn bè và nghịch điện thoại.
Anh bỏ mặc em chới với trong cuộc hôn nhân của chúng ta. Bao lâu rồi anh chưa từng hỏi em mệt không? Bao lâu rồi anh chưa hỏi công việc em có áp lực gì không? Mười hai năm em làm vợ anh, anh có biết bữa cơm vợ con anh thích ăn gì không? Không, anh chẳng biết vợ thích gì, con thích gì, cái anh biết chỉ là trong chiếc điện thoại của anh. Em cô đơn lắm, anh biết không? Có những ngày công việc áp lực, con cái không người đưa đón, em chỉ biết khóc một mình. Anh ơi, em có chồng mà sao như không vậy?
Gần đây, anh đi học, tuần nào cũng về cuối tuần, nhưng sáu tháng nay chúng ta không gần gũi. Mình ở cạnh nhau mà cảm giác như hai người dưng. Mười hai năm lấy nhau, anh ngoại tình một lần mà em biết, khi con chỉ đầy năm. Anh chơi lô đề, chứng khoán, đầu tư thua lỗ không dưới bốn lần. Lần nào anh cũng xin lỗi. Cả cuộc đời em có bao nhiêu cái bốn lần để cho anh?
Ngay lúc này đây, trái tim em thực sự trống rỗng. Em mệt mỏi quá rồi, muốn buông tay anh ạ. Nhưng con mình bé quá, cần đủ bố đủ mẹ. Chỉ là trái tim em cô đơn, em cần một bờ vai, một người yêu thương, hiểu mình. Anh là chồng em nhưng không mang lại được cho em những điều đó. Những lúc thế này, trong em cảm thấy bất lực vô cùng.
Thu Dung
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc